ba năm chờ đợi một người Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Anh đứng đây giữa trưa hè đầy nắng, dưới tán cây, chờ đợi bóng người thương. Đợi em ra tiễn bước anh lên đường, vai ba lô hành trang vào khu chiến. Ngày anh đi em nơi đâu biền biệt, chờ đợi hoài sao chẳng thấy tăm...
|
cây lục bình Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Cuộc đời trôi nổi linh đinh, hóa thân làm kiếp lục bình trôi sông. Mặc cho con nước lớn ròng, lục bình vẫn sống bềnh bồng trôi xuôi. Ngày đêm trôi nổi ngậm ngùi, nước sông vơi cạn, lại vùi bùn nhơ. Chờ con nước lớn...
|
chiếc đèn ông sao Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Chỉ cần một tờ giấy kiếng, với chừng chục chiếc nan tre. Một chai hồ dán keo dính, là em có bạn thôi hè. Ra cửa trời thu thổi mát, ánh trăng soi sáng mờ mờ. Vài đèn ông sao lấp lánh, sáng soi khắp một góc...
|
chiều mưa tháng bảy Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Tháng bảy năm nay, tháng bảy xưa, vẫn là tháng bảy nhớ sao vừa. Một chiều tháng bảy, ngày xưa đó, ánh nắng nhạt dần trời đổ mưa. Từng giọt nhẹ rơi, rơi xuống phố, bao nhiêu giọt nhẹ gió thoảng đưa. Ngoài đường em nhỏ...
|
con rồng Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Ngôi thứ nằm trong bộ tứ linh, hiên ngang một thuở chốn sân đình. Hô mưa gọi gió, đâu lùi chí, lấy nước biển Đông chỉ một mình. Mưa thuận gió hòa người trọng dụng, linh thiêng cuộc sống các dân sinh. Đố ai biết được...
|
dang dỡ tình đầu Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Bài thơ đầu, tôi viết tặng người ta, là bài thơ kể về duyên với nợ. Ngày hai người, xa nhau giờ gặp lại, cứ ngỡ rằng, duyên nợ mãi trăm năm. Rồi thời gian, dần dần trôi trôi mãi, sợ mất người tôi không còn e...
|
dáng em ngày đó Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Thuở áo trắng tóc xõa dài năm tháng, mái tóc ai bay nhẹ trong chiều tà. Gió thu về nhè nhẹ thổi qua tai, tà áo ai nhẹ nhàng bay trong gió. 01-09-2012. ...
|
đến vườn đào Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên & Nguyễn Hồng Chương
Bài xướng:. Năm xưa tôi đến vườn đào, thân đào còn bé cành đào còn non. Mấy cô thiếu nữ cỏn con, cùng nhau xách nước, lon ton tưới đào. Nguyễn Hồng Chương. Bài họa:. ...
|
duyên nợ Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Lần gặp em tưởng đâu lần sau cuối, tôi nghĩ rằng mình quen biết gì đâu. Em thoáng qua, tôi chẳng màn để ý, rồi em về tôi chẳng nghĩ xa xôi. Hơn hai năm, thời gian trôi lặng lẽ, tôi không ngờ chúng mình lại gặp...
|
ham đề Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Sinh vui sánh với thú chơi đề, đã đến là ghi thật mải mê. Con cá, con tôm, con ốc biển, con nào cũng đặng thấy không chê. Chiều về kết quả, trồi ra rắn, sáng ra mất hết vẫn còn mê. Của tiền đi mất đâu từ bỏ, kết quả...
|