thấm đau dần
Thấm Đau Dần
Ta nốc cạn chén men tình mộng ái
Say khướt rồi đứng dậy, hướng ngoài đi
Đường chạng vạng, những gì, hờ hững thấy
Theo lối mòn bước tới, chẳng màng chi...
Bỗng cái phịch! Nằm ì vài ba phút
Cố gượng ghì từng chút thẳng người lên
Chân tiếp tục, hồn bềnh bồng cửa gió
Ít khoảng dài vướng cỏ lại nhào bên
Lần nầy cả mình có hơi ê ẩm
Thoáng vật vờ, thờ thẫn ngước trăng lu
Thầm dặn lòng hãy từ từ chầm chậm
Chớ vội vàng, dể chỏng gọng nữa ha...
Nhướng to mắt, đưa qua quanh bốn phía
Hít đầy hơi tỉnh táo thật là nhiều
Nhìn kỷ lưỡng dọc chiều hàng rậm lá
Giữ nhẹ nhàng thong thả, hổng liêu xiêu
Thoang thoảng ngọn khều, rung rinh mái tóc
Nhấp nhô làn phả mát, dịu phần thân
Tiếng xào xạc âm vang bờ đâu đó
Ru dỗ niềm phơi phới dậy lâng lâng...
Về đến nhà, cây đàn treo dựa vách
Vói tay cầm, tí tách điệp du dương
Ngoài mé hiên, hàn sương như thổn thức
Giữa lờ mờ lất phất, phiến cành buông
Khuya lành lạnh gió luồn xuyên ngạch cửa
Hãy còn kia, mở đó bởi say quên
Giờ chỉ có mình ên, sau té ngã
Thấm đau dần rỉ rả dưới mông mênh...
07/2/2021
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)