cười gượng thấm đau
CƯỜI GƯỢNG THẤM ĐAU
Sống giữa thời vàng thau lẫn lộn
Ta với mình vui nhộn đời đau
Cười rơi nước mắt nghẹn ngào
Góc buồn giẫm nát biết bao sự đời
Thổi phồng chi xì hơi bong bóng
Tựa cánh diều trông ngóng vời xa
Đứt dây não nuột lệ sa
Nghìn năm bia miệng lăn qua mắt gầy
Thời hoàng kim đi mây về gió
Giọt thanh âm ai gõ bồi hồi?
Trái tim tiếng thở hụt hơi
Trái khổ qua đắng , đắng lời vu vơ
Ngày mở cửa trời thơ chen lấn
Người với người duyên phận , phận duyên
Đi trong một cõi muộn phiền
Áo trời ai kéo xỏ xiên hợt hời?
Mùa lá rụng tơi bời hối hả
Con đường đi rệu rạ vết thương
Cao bay xa chạy nhiễu nhương
Hơi đâu gánh vác phong sương nhọc nhằn
Ngẫm mà xem vườn trần ủ rũ
Những tàn phai lũ khũ kéo lê
Thói đời là khúc chán chê
Lẽ nào xó xỉnh trò hề kém duyên?
Ngày 20/12/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 622 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|