Poem logo
Poem logo

ta với xuân nầy

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Ta Với Xuân Nầy

Trời xuân nầy cũng dập dìu ngọn gió
Vuốt ve cành nụ nở, phả lam treo
Cũng thế sự trăm điều giăng lối ngõ
Khắp xa gần đây đó ửng trong veo...

Cảnh nhộn nhịp lại nhiều hơn thường lệ
Người sắm mua dành để hưởng ba ngày
Dọc phố chợ trưng bày vô số kể
Đủ sắc màu rực rỡ, ngắm nhìn say

Chiếc bánh xe đời cứ quay tròn tới
Mỗi chặng đường thay đổi sắc hình mang
Kia lấp lánh tia làn phơi chói lọi
Nọ lờ mờ mảng tối phủ vây quanh...

Ta lặng lẽ ôm đàn, tay lảy nhịp
Điệp âm thanh réo rắt giữa canh trường
Từng khúc nhạc thoảng luồn sâu ký ức
Khơi dậy niềm nhung nhớ, gợn hồi chuông

Nỗi vương vấn cứ chập chờn khoé mắt
Chuyển vật vờ, phảng phất dưới đêm đen
Bao kỷ niệm êm đềm xưa thân ái
Nhấp nhố dòng loang chảy nhẹ vào tim

Còn đâu nữa ánh tuyền thời xuân mộng
Chứa chan đầy ảnh bóng dệt đan mơ
Còn đâu nữa vần thơ tình lai láng
Khoả khuây sầu, phôi lãng nghẹn đường tơ...

Ngang trái lỡ làng, sông chờ bến hẹn
Hoá lạnh lùng nẻo vắng, nhạt trăng khuya
Nay xuân về, ai hoa vàng rộ thắm
Còn ta thì văng vẳng một bài ca...

“Nếu biết rằng tình là dây oan
Nếu biết rằng hợp rồi sẽ tan
Nếu biết rằng yêu là đau khổ
Thà dương gian đừng có chúng mình..."


09/2/2021
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm