sông trăng
Ngân Hà lấp lánh ánh sao trôi
Ngọc Thố lung linh bóng lộng ngời
Trời cao thăm thẳm buồn thân Cuội
Đất rộng mênh mông xót phận người
Giang hồ mỏi bước đời mang nặng
Nguyệt lạc đêm tàn mộng chửa phôi
Buông xác nhấp nhô cùng sông nước
Thả hồn ân ái với trăng côi