đường em đi anh sẽ dát bạc vàng
Nỗi Xót Xa Hãy Ngủ Quên Đừng Thức
Nỗi nhớ ơi hãy ngủ yên khe khẽ
Để tháng ngày lướt nhè nhẹ trôi xa
Những đớn đau tan biến mắt lệ nhoà
Tô vẽ cuộc đời an hoà vui nhõm
Nỗi đắng cay mi ơi đừng đến nữa
Để nụ cười chan chứa ở bờ môi
Để cho em quên vất vả xa vời
Để em đến với người em yêu nhất
Nỗi xót xa hãy ngủ quên đừng thức
Để chôn vùi hết tất cả trớ trêu
Để cho em có hạnh phúc thật nhiều
Để đôi mình thỏa điều như mong muốn
Nỗi buồn ơi thả trôi dòng nước cuốn
Gió hững hờ những phiền muộn biến tan
Tình yêu đẹp chắt chiu mộng đá vàng
Duyên chúng mình muôn ngàn hoa sắc thắm
Thông Mỹ Linh
ĐƯỜNG EM ĐI ANH SẼ DÁT BẠC VÀNG
(Họa bài thơ Nỗi Xót Xa Hãy Ngủ Quên Đừng Thức của THông My Linh)
Niềm nhớ hỡi xin lắng nghe rất khẽ
Nỗi nhớ em còn nhè nhẹ bay xa
Cho xa cách thôi làm mắt lệ nhoà
Để mình biết khúc dung hoà nhẹ nhõm
Niềm đau hỡi đừng bám theo ta nữa
Cho tình em chất chứa ngập khoé môi
Cho mùa xuân yêu dấu thật cao vời
Cho lấp lánh cả người em đẹp nhất
Niềm khát vọng xin muôn đời thao thức
Cho anh yêu em, hết những trớ trêu
Cho anh thương em thương rất rất nhiều
Cho mầu nhiệm bao điều em ước muốn
Niềm hy vọng giữ tình không sóng cuốn
Tình chúng mình không lỡ muộn hoà tan
Đường em đi anh sẽ dát bạc vàng
Cho mãi mãi muôn ngàn, em hồng thắm
Trần Minh Hiền Orlando ngày 28 tháng 2 năm 2021