bài thơ mười hai tháng
BÀI THƠ MƯỜI HAI THÁNG
THÁNG GIÊNG
Một năm hứa hẹn
Sáng tươi rạng ngời
Em còn e thẹn
Tuyệt vời em ơi
THÁNG HAI
Tháng hai thắp ngọn đèn
Cho người em yêu dấu
Anh đợi nơi chốn hẹn
Chờ em hoài bền lâu
THÁNG BA
Mây trôi tháng ba mầu nhiệm
Vẽ lên bàn phím nhiệm mầu
Mùa xuân hong vàng khăn yếm
Lạc loài ánh sáng ngọc châu
THÁNG TƯ
Tháng tư mang cho em tình yêu
Tháng tư mang cho em nỗi nhớ
Tháng tư mang cho em kỳ diệu
Tháng tư mang cho em tình thơ
THÁNG NĂM
Tháng năm gọi tình lên lên ngôi thần thánh
Em ru hồn mình cho anh phước hạnh
Giây phút lạ lùng yêu đương mỏng mảnh
Sương khói diệu kỳ tháng năm góc cạnh
THÁNG SÁU
Mùa hè tan tác màu vương vấn
Tháng sáu tơi bời sắc nhớ thương
Thấy bóng miên man tràn sắc thắm
Nghe mùa lãng đãng ngập mùi hương
THÁNG BẢY
Tháng bảy cho anh những miếu đền
Em về bỏ lại những niềm quên
Lung linh lấp lánh màu tơ nhện
Cháy lửa hồn anh chẳng lâu bền
THÁNG TÁM
Nghe tháng tám khóc than
Lời chim giờ lẻ bạn
Em hiền nhưng mau chán
Ta về thôi làm quan
THÁNG CHÍN
Tháng chín vẽ ngọn đèn không tắt
Ngập hồn nhau ngày tháng bẽ bàng
Em có biết yêu nhau còn sắp mặt
Một mùa thu về thắp sáng hoang đàng
THÁNG MƯỜI
Buồn như tháng mười chẳng hề đắm say
Em sao chẳng vì ta mà trốn chạy
Mùa đã tắt ngọn đèn đêm nóng chảy
Em là ai sao làm chết đêm này
THÁNG MƯỜI MỘT
Chẳng có thơ sao vẫn là mười một
Chẳng có ánh trăng sao bãng lãng dại khờ
Chẳng có sóng sao đại dương ủ dột
Chẳng có em sao mùa cũ vẫn chờ
THÁNG MƯỜI HAI
Ôi em ơi ôi vì sao mười hai
Như tháng chạp về ru năm hết
Em có hát bài ca mỏi mệt
Một dòng sông lang bạt kỳ hồ
Trần Minh Hiền Orlando ngày 2 tháng 3 năm 2021