vĩnh viễn mẹ không ngồi khóc trước biển đông
Tác giả:
Muoi_man_gung_cay
Không bao giờ ngừng lại cuộc gian lao. Mảnh đất mong manh cơn gió quật. Như chiếc khăn cuốn vào nguy biến. Máu xương nào còn mặn dưới biển Đông. Em bé nhỏ, em hiểu được gì không? Những bàn tay kẻ thù hung hãn quá...
|
ngày đi
Tác giả:
Muoi_man_gung_cay
Tôi bắt đầu nghe những tiếng chiều. Buông rất mảnh trên đường quốc lộ. Và nụ cười những con người giữa phố. Một lần thôi không gặp nữa bao giờ... Tôi thèm thuồng nhìn vào mắt trẻ thơ. Lũn cũn nắm tay cha, mắt ngước...
|
khát thầm
Tác giả:
Muoi_man_gung_cay
Người con gái tháng giêng. Sao em không ngẩng lên anh mà giả vờ cúi mặt. Những khát vọng của em còn mất. Mà cỗ bài tam cúc đóng yên? Những khát vọng trinh nguyên. Em dành lấy từ trong lời ru hát. Võng đưa con lửa...
|
giấu lòng
Tác giả:
Muoi_man_gung_cay
Em làm sao giấu được lòng mình. Khi yêu anh, bằng những lời ngượng nghịu. Bàn tay nhỏ không biết làm sao níu. Tiếng bông hoa đang mở cánh dưới sương ... Ôi ngày dài và nắng cạn bên đường. Ánh mắt anh chưa bao giờ...
|
trở lại
Tác giả:
Muoi_man_gung_cay
Cho dịu lòng tôi trở về Hà Nội. Đón chiều rơi trong nỗi nhớ bao ngày. Lẳng lặng cúi trước mặt bàn ghế cũ. Mười năm rồi còn giữ được dấu tay ? Cho vơi bớt nỗi lòng, tôi trở lại. Thăm hồn nhiên trong những tối trăng...
|
trưa hè
Tác giả:
Muoi_man_gung_cay
Nắng đóng đinh giữa mặt. Đá sỏi như rạ khô. Không khí rung trên đất. Đường đi xa không ngờ. Mây trưa buồn rũ liệt. Đẩy im ắng lên cao. Đôi mắt đưa khô khét. Những ánh nhìn chênh chao. Trong cơn trời quen lắm...
|
hồn phố
Tác giả:
Muoi_man_gung_cay
Cảm ơn phố, nuôi một thời ta lớn. Những vườn xanh bói quả ở trong hồn. Con sông nhỏ trôi mềm sừng sững phố. Những lâu đài lơi lả dưới hoàng hôn. Cảm ơn phố những đầu đông tuyết đổ. Để ta nghe trời rộng biết đau buồn...
|