hồn phố
Cảm ơn phố, nuôi một thời ta lớn
Những vườn xanh bói quả ở trong hồn
Con sông nhỏ trôi mềm sừng sững phố
Những lâu đài lơi lả dưới hoàng hôn.
Cảm ơn phố những đầu đông tuyết đổ
Để ta nghe trời rộng biết đau buồn
Thương một cánh chim bay mùa đơn độc
Biết đi tìm hơi ấm để yêu thuơng.
Đã qua hết những ngày dài tháng rộng
Ta lớn lên, và phố cũng già nua
Ta như một ngọn đèn vô danh nhỏ
Mà không hay cũng hoá phố bao giờ.
m.