Poem logo
Poem logo

thơ hàn yên tử

Trần Đại Hưng
Hàn Yên Tử

TÌM CÂU QUAN HỌ
Cũng là... sao nỡ đánh rơi
Hồi đêm ai nhặt trăng tôi mang về
Bồng bềnh thuyền giữa sông quê
Xin người đừng cởi lời thề hôm qua!
Cũng rằng…giấu mẹ, giấu cha
Ngồi thuyền, nghiêng mạn…mớ ba ướt rồi
Lời thề… con nhện đánh rơi!
Sóng xao, dạt cả trăng trôi cuối dòng
Nụ hồng tươi phấn sau đông
Vắt câu Quan Họ giữa dòng sang ngang
Xoã buông mái tóc giếng làng
Vớt lên ánh mắt ngỡ ngàng duyên ai?
Rỉnh rang giữa hội tháng hai
Cùng câu “chin đợi…” với ai đi tìm?
Chùng chình mớ bảy hội Lim
Còn câu “mười đợi” ơi tình… người dưng!
Hàn Yên Tử 11/12/2015

NAM SƠN ĐÓN BẠN
Sắc nắng vàng, mượt xanh đồng lúa
Ơi ! Nam Sơn vui đón bạn về
Giữa miền quê dịu ngọt hương chè
Thơ và bạn tình nồng ấm mãi

Đường xa ngái, khoảng trời ngắn lại
Tay trong tay ánh mắt nụ cười
Thơ nối nhịp – Hoa nắng bên đồi
Em hái tặng - cùng anh!.. . hôn nhẹ !

Nâng thật khẽ ,tình em - anh nhé !
Gió trên đồi lay gọi vần thơ
Để rồi đây anh đợi , em chờ
Một ngày mới Nam Sơn hẹn ước .


MÙA XU N ĐẤT NƯỚC

Bảy mốt mùa xuân, nước cộng hòa!
Việt Nam độc lập – Toàn dân ta
Nêu cao đoàn kết, dân làm chủ
Lá phiếu – Lòng tin, dựng nước nhà

Khởi nguồn Đất Việt – mẹ u Cơ!
Dân tộc hùng anh thắm ngọn cờ
Ngọc Lũ trống đồng vang tiếng nhạc
Bi hùng - lịch sử - sáng vần thơ!

“Diên Hồng” đại hội toàn dân kết
“Sát thát” chung lòng Đại Việt ca
Hào khí “Sơn hà… nam đế” kiệt!
Quốc dân đồng chí, vững sơn hà

Trải dòng lịch sử máu và hoa
Chính nghĩa nêu cao thắng kẻ tà
Dân tộc vững tin theo ý Đảng
Non sông một mối tiến quân ca

Đất nước vào xuân sức sống mới
Cộng hòa nền đỏ thắm hoa tươi
Công trường, nhà máy hòa chung nhịp
Khởi sắc thay da, đã “…Hơn mười!” (*)

Bảy mốt mùa xuân! Tổ quốc ta !
Vinh quang dân tộc tiến trên đà
“Diên Hồng” trang mới thiên niên kỷ
Quốc Hội – Toàn dân kết thắm hoa!
Hàn Yên Tử - 9/3/2016


T M TÌNH KHÚC GIAO THỪA

Đêm” trừ tịch” mẹ canh ngọn lửa
Nồi bánh chưng reo, đợi khắc giao thừa
Xuân bẽn lẽn hôn những hạt mưa
Rì rào đất, hối thúc mầm tơ dậy

Nào ai biết đêm ba mươi ấy
Hai chín ngày thôi…tháng thiếu, đêm thừa
Nồi khoai luộc canh tôi thức giấc
Mẹ nghẹn lòng, vuốt nước mắt vào trong

Kháng chiến chín năm, chín mùa đông
Áo nâu mẹ vá cánh đồng nuôi con
Nắng trưa, đỏ, in bóng mẹ tròn
Hoàng hôn nhuộm tím triền non đường về

Thét gào, gió quặn cả thân đê
Mẹ ôm tôi, lặng…cha về trong mây!
Nâu sòng, vắt nước, ngả sá cày
Hanh hao đời mẹ, heo may bên đường

Thương con, dẫu đội gió dầm sương
Tảo tần mẹ sẻ ấm giường cho con
Nuôi con chí cả Trường Sơn
Ngân ngân ngấn mắt gửi hồn núi sông

Ngoài kia tiếng lá giục bông
Xuân đang thức dậy cời bồng bếp reo
Thương đời một nếp tranh nghèo
Mẹ nhìn hướng biển mái chèo sóng lên

Đất nước này, ai đã đặt tên?
Văn Lang – Đại Việt sáng lên sao vàng!
Bốn ngàn năm, từ thuở hồng hoang
Mẹ tôi vẫn thức bên nàng thơ xuân
Hàn Yên Tử - Xuân 2016

NAM SƠN MÙA XU N MỚI

Sóng lặng hồ xanh biếc núi đồi
Nam Sơn gợi nhớ! Đó quê tôi!
Dải sương ôm ấp mây giăng lưới
Gió thả hương đồng ngô lúa tươi

Ngan ngát đồng quê nhuộm nắng trời
Liên Xuân, Xuân Bảng vẫn kề đôi
Con đường đổi mới cùng chung sức
Hoa trái ngọt lành, xuân tới nơi

Đông Hương, Hạ Lộc cạnh làng tôi
Tiếng hát ngân trong giũa xóm đồi
Áo mới em thơ vui tới lớp
Nụ cười rạng rỡ thắm vành môi

Hoa Sơn yên ả bên hồ mộng
Sợi nắng lăn tròn gợn nước trong
Tấm áo màu xanh rừng ấp ủ
Gợi tình mây nước bóng ngàn thông

Đường lên Hàm Lợn hoa giăng lối
Mây cuốn chân người để nắng rơi
Tịnh thất Ngọc Dần chuông dóng thả
Thanh Hà phố mới giữa lòng tôi

Ngàn hoa khoe sắc mừng xuân mới
Óng ả giăng tơ nắng tỏa ngời
Làn gió đưa hương tình đất mẹ
Nam Sơn bừng sáng mùa xuân tươi
Viết tại Nam Sơn 17/1/2016
Nam Sơn Cư Sĩ Trần Đại Hưng – Hàn Yên Tử


CHỨNG TÍCH VÀ LỊCH SỬ

" Đồng trụ chí kim đài dĩ lục
Đằng giang tự cổ huyết do hồng"
........(Sùng Chinh & Giang Văn Minh)

(Tung hoành trực khoán, dĩ đề ngũ thanh)

Đồng trơ mưa nắng ố hoen đồng!
Trụ ỏe ngã nghiêng giữa cõi không
Chí cả "Sơn hà!"... quân Tống biệt
Kim phần Biên Phủ!... thực dân tòng
Đài sen lịch sử non sông Việt
Dĩ ánh hải đăng... sóng biển đông!
Lục lại ngàn năm soi chứng tích
Đằng giang tự cổ huyết do hồng!
Hàn Yên Tử 19/11/2015


RU TÌNH QUAN HỌ

Yêu nhau ngả nón ra ngồi
Quai thao em cởi, tìm lời dối cha
Cánh trăng ru võng đêm qua
Đung đưa lưới nhện, í...a...bến tình!

Đêm qua trăng ngủ bên đình
Để sương giăng mắc gối tình áo bay
Trầu vàng vôi quyện hương say
Thương nhau cau sáu...duyên này đợi ai?

Bên sông nở thắm cành mai
Mỏi mong tin nhạn, sông dài về đâu?
Chiều vàng, vàng cả bãi dâu
Thương cho con nhện đan sầu vào tơ

Người về, giữ lại giấc mơ
Cái đêm trăng sáng bên bờ sông xanh
Cái đêm hôm nọ...
Chong chênh mạn thuyền...
Hàn Yên Tử _ 30/7/2014




MẸ VÀ CON
Mẹ ngồi dáng tựa hàng cau
Luỹ tre che chở đậm mầu thời gian
Lam chiều khói rạ toả lan
Mẹ nhìn sâu thẳm gió ngàn phía xa

Một thời con gái đi qua
Một thời mưa bão, tháng ba lạnh lùng
Một thời tháng tám lũ dâng
Một thời bom đạn bập bùng đêm thâu

Nhớ hồi…trăng chải mái đầu
Chót thương, chót nhớ gối sầu Quyên Qui (*)
Nhớ hồi mẹ tiễn cha đi
Lệ rưng mắt đỏ - “Anh đi… nhớ về!”

Chiêm mùa hai vụ nhiêu, khê
Mẹ ru con ngủ! trăng thề…mỏi mong!
Đang thì cây lúa ôm đồng
Mẹ ghì con chặt, nghẹn dòng lệ đau

Sần sùi in vết thân cau
Mẹ nhìn con lớn…“bằng đầu cha xưa!”
Chắt chiu từ cả hạt mưa
Mẹ đem năm tháng “Giao thừa” cho con’
16/7/2014

LỐI VỀ
Giăng giăng mây phủ núi Nam Sơn
Đào thắm chồi xuân bướm rập rờn
Biêng biếc đồng quê mùa lúa mới
Lối về vương phấn ánh trăng non.

SÓC SƠN HUYỀN THOẠI

Bâng khuâng mãi ngắm bên “Hòn vợ ”
Xao xuyến ghi lòng dệt giấc mơ
Con sáo chuyền cành con sáo đậu
“Núi chồng” trầm lặng đứng trông chờ
Sóc Sơn đằm thắm tô huyền thoại
Đỉnh Vệ non bồng đẹp ý thơ
Sắc tím chiều buông làn mây phủ
Cỏi lòng thức gọi _ Biết bao giờ...


TRĂNG QUÊ
Nam Sơn núi biếc tắm trăng ngần
Nốt nhạc thông reo, tiếng suối ngân
Lối nhỏ sườn non mây trắng phủ
Đồng quê hương ngát lúa thì xuân
Nam thanh, nữ tú làng chung hội
Khúc hát giao tình tiếng trống quân
Hương bưởi gửi trao làn gió nhẹ
Tình nồng quê mẹ sáng trăng thanh
Tháng 3 Tân Mão


CHIỀU XUÂN

Trời xuân rắc phấn hương chiều
Đồng quê ai nhuộm lụa điều thanh thiên
Cánh cò nghiêng nắng qua thềm
Để rơi làn gió giữa miền nhớ nhung
Xa xa dãy núi trập trùng
Nghiêng soi hồ nước , gương đừng cười... yêu !
Nhà em bên núi Cánh Diều
Hồ tình thơ mộng anh liều sang chơi
Yêu rồi ! Em dấu...Riêng tôi
Đi tìm hạt nắng dưới trời mưa xuân.

6/2012


MẸ TÔI
Di - Đà! cửa Phật mở ra
Mẹ ru con ngủ...lên ba tới giờ
Nghĩ rằng: con mẹ còn thơ
Mẹ ru năm tháng sương mơ bạc đầu!

Di - Đà! Phật ở nơi đâu?
Mẹ tôi tắm nắng nương dâu cuối vàn
Con tằm ăn lá một trăm…
Lụa tơ con mặc, sương dầm mẹ ơi!

Di - Đà! Phật có thấu lời
Thân tằm mưa gội, nâu sồi dán lưng
Mồ hôi loang muối chát vừng
Sợi tơ mẹ kéo đếm từng tuổi con

Di - Đà! Phật có đầu non?
Đỡ lưng mẹ thẳng, trăng tròn dưới chân
Trời xa, đất mãi rất gần
Trên tay tràng hạt mẹ lần - Nam Mô!
Hàn Yên Tử - 9/ 2013

TÍCH CHÈO

Lặng rơi trái khế sân chùa
Thị Mầu nhặt lấy làm bùa ướm xuân
Chùng chình phải gió… góc sân
Thằng Nô nó lượm cái phần người rơi!

Thu vàng ngả bóng trăng côi
Ẻo à cành liễu áo phơi sau đình
Mõ rao, lọc cộc câu kinh
Phải chăng nhân thế vô tình để quên…

Ngửng đầu, nhu nhú trăng lên
Sân chùa tiếng lá gọi đêm gió nồng
Mầu ơi! Cái đó còn không?
Làng chưa bắt vạ sao bồng con ra!?
Hàn Yên Tử 7/9/2016


QUÊ HƯƠNG
Quê hương ! Chiếc nón trên đầu
Chở che khi nắng, gạt sầu lúc mưa
Quê hương! Chiếc võng cha đưa
Giấc nồng hơi ấm mẹ vừa vuốt ve
Quê hương ! Xanh mượt luỹ tre
Cánh cò mang nắng tra hè nghiêng chao
Quê hương yêu dấu tự hào
Cho con tắm mát ngọt ngào lời ru.


MẸ TRÊN ĐỜI

Nhăn nheo mối chỉ mẹ đâu rồi
Khoé lệ trầm tư hoá đá rơi
Sâu thẳm thời gian Cha lấy mất
Nối buồn ngày tháng đất không bồi
Thu buông hiu hắt se bậu cửa
Đông thả giá hờn vuốt gió côi
Lặng lẻ mũi kim khâu vạn nẻo
Nhăn nheo mối chi…Mẹ trên đời!
Hàn Yên Tử - 9/5/2016
TRĂNG TẮM
Lén nhìn... trăng tắm cầu ao
Anh qua nhặt tiếng... mưa rào giấu đi
Hồi hôm gió nhắn… thầm thì
Vin cành giâm bụt hẹn gì với trăng

Ngày mai chưa đến hôm rằm
Thầy, U… mình bảo nong tằm óng tơ
Vành khuyên, trăng nhuốm sương mơ
Rắc vào vạt áo…. sửng sờ sóng mây

Dung giăng gió ghẹo cành cây
Để rơi chiếc lá loang gầy mặt ao
Ngẩng lên nào có ai nào…
Trăng vời như ửng má đào nghiêng bên
Hàn Yên Tử 24/6/2016 . 20h

N U SÒNG MẦU ÁO

Hồn quê mầu áo nâu sòng
Chắt chiu từ hạt nắng đồng ven đê
Quện vào hạt lúa chiêm khê
Lũ dâng tháng tám, cò về trong mưa…

Hồn quê vọng tiếng đò đưa
Nghiêng trưa chải tóc tàu dừa à…ơi!
Chiều về lam tỏa bên đồi
Đêm ru tàu lá khều rơi trăng vàng

Hồn quê mầu áo em mang
Có hương của đất, của làng vào Xuân
Nâu sòng ướp nhụy hoa chanh
Dòng sông ánh bạc xao ngần sóng ru

Hạ vàng chín ửng mùa Thu
Lặn vào trong đất lời ru của người
Ngàn năm ôm chặt tình đời
Nâu sòng vương nắng, em tôi gọi về
Hàn Yên Tử. 11/3/2017

BÁT CÚ LIÊN CA KHÚC VỊNH TẾT
SONG THANH TỨ TUYỆT ĐỐI NGHINH XU N
I
Đinh Dậu nghiêng Đông đón tết về
Hân hoan năm mới thỏa tình quê
Chúc cho vạn sự thành như ý
Đất nước thanh bình dân hả hê!
II
Mậu Tuất nghinh Xuân năm mới sang
Đào mai rạng rở sáng đường làng
Cầu mong Đất Nước trên đà thịnh
Dân thái yên bình tiếng hát vang
Hàn Yên Tử. 12/1/2018


XƯA MÀ NHƯ VẬY

Thế cuộc... Điên cả rồi!
Đất Cha trưng rao bán
Chữ Mẹ xé tả tơi
Quan hô... Dân đâu dám?

Một cân vơi tám lạng
Hình tròn chỉ mâm xôi
Quan bày ra dự án
Dân đen biết kêu trời!

Hai năm, rõ thành mười
"Lò than" đang bốc cháy
Khô kiệt, lẽ... còn tươi?
Hỏi, mắt ai nhìn thấy?

Chuyện thời xưa là vậy
"Con Xít" lội dưới sông
"Quỳnh ngồi trên cây cậy"
Thị Điểm... ngắm ngô
Hàn Yên Tử. 12/9/2018


CẢM THÁN NÀNG MỴ CH U

Chuyện xưa nhắc lại ngẫm suy
Mỵ Châu thân chết hồn qui không đầu!
Thần - Người! Đang ở nơi đâu?
Tội đồ! Oan giải! Bớt sầu thế nhân

Thần Rùa! Tối thượng ban ân
Ứng linh bảo hộ “Nỏ Thần” đã trao
Giống Rồng kết khối “Đồng bào”
“Đẻ đất, đẻ nước” tự hào nòi Tiên

Lỡ lầm oan nghiệt tơ duyên
Chồng con! Cha chọn ván thuyền kể chi
Mưu sâu giặc, con biết gì
Ái ân bén lửa một khi đắm nồng

Thuyền quyên phận gái theo chồng
Lẽ đời Cha biết, đỗ đồng cho ai?
Phận con thân gái nhi hài
Quân cơ nào biết một hai cũng đành!

Cha làm vua! Đấng minh quân!
Bạn, thù kết hảo sao đành làm ngơ
“Nỏ Thần” nuôi mộng chân tơ
Rể cha... là giặc! Không ngờ phải không?

Sóng trào cuộn bão biển Đông
Đầu con Cha lấy! Buộc vòng dây oan...
Hỏi Thần... duyên cớ hợp tan?
Hỏi Cha... chuyên chế ngai vàng làm chi!

Non xa xa, nước thầm thì
Ngàn năm oan hận, lấy gì rửa đây!?
Mặt trời chiều lặn về Tây
Thinh không tiếng ác bủa vây cô hồn!

Hàn Yên Tử. 3/6/2018


TRÁCH KẺ BỘI TÌNH

Gương còn sáng chưa nhòa lịch sử
Kết thâm giao tình sử Mỵ Châu
Xót thay cái chết không đầu
Vua ngu xuẩn bởi ngỏ hầu thiển cận

Việt Nam nay, lẽ đâu mạt vận
Kẻ ngu ngơ tiệm cận thây ma
Trưng bán đất, đạp mồ cha
Vô liêm sỉ, xem ra mặt quĩ dữ

Đất nước này vẽ vang trang sử
Bốn ngàn năm vững giữ giang san
Lạc Hồng - Như Nguyệt truyền vang
Trời phân định “Nước Nam vua Nam ở” (*)


Hồ Chí Minh tên vàng rực rỡ!
Đảng quang vinh, Người mở con đường
Nước độc lập, vững biên cương
Quân xâm lược mấy phen nhường lùi bước

Đất nước này để nay có được
Máu đồng bào tưới cuộc trường chinh
Trách ai những kẻ bội tình
Đem Tổ quốc của mình ra rao bán!

Muôn đời sau, cháu con hận oán
Kẻ hôm nay nỡ bán lương tri
Tham tiền bạc, sống luồn quì
Lợi ích nhóm chẳng biết gì liêm sỉ

Người Việt Nam nêu cao sĩ khí
Kết chữ “Đồng” giữ lấy giang san
Nghị trường nghe tiếng dân than
Đây hồn dân tộc muôn ngàn đời sau!

Hàn Yên Tử. 5/6/2018

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm