cảm thơ hàn
Quy Nhơn nguyệt lệ gió u sầu
Mặc Tử người về giũ bể dâu
Kí ức đương xanh vùi biển cạn
Vần thơ bỗng đỏ nát tim sâu
Từ trong vĩnh tận hồn thương thảm
Bởi đã tan hoang máu thẫm ngầu
Vạn thuở tình trăng ngời muôn kiếp
Nghiêng mình , chút cảm giữa thu ngâu .