đêm trăng
Anh rắn rỏi chàng trai nơi xứ biển
Em dịu dàng cô gái miệt tây nguyên
Vị mặn muối nồng nàn như gây nghiện
Một đêm trăng nàng cất bước lên thuyền
Chút hơi lạnh khẽ xuyên làn áo mỏng
Biển ru bờ con sóng vỗ lao xao
Gió hôn khẽ lên bờ môi chín mọng
Dưới ánh trăng đêm sóng sánh ngọt ngào
Sương rơi vội lời yêu trao cũng vội
Tay đan hờ lọn tóc rối bâng khuâng
Lòng nghiêng ngả giữa hai miền sáng tối
Phút ngẩn ngơ đêm cũng đã cạn dần.