hơi ấm vòng tay
Biển lặng lẽ hôn bờ con sóng chậm
Ngẩn ngơ buồn nghe gió thấm làn da
Nhớ nhung ai khuyết nửa mảnh trăng già
Đêm ảo ảnh khói sương sà u ám
Vội quên lãng khối tình côi lãnh đạm
Bước chân quen dẫm nhẹ thảm cỏ vàng
Ngắm mây trời lại ngỡ bậc cầu thang
Khéo vun vén tựa chim đang xây tổ
Dịu dàng ép cành hoa vào trang sổ
Như âm thầm gợi nỗi nhớ về ai
Biển hoang liêu từng đợt sóng lăn dài
Như gom nhặt chút phí hoài hiu quạnh
Tình mơ mộng chắp thêm tình đôi cánh
Tình hững hờ tình có cũng như không
Tình ảo huyền khoác nhẹ lớp áo lông
Tình biển cả ấp ôm dòng chảy xiết
Anh chao đảo mà em nào hay biết
Cơn gió nồng tha thiết lắm phải không
Mượn vầng mây đem dệt giấc mơ hồng
Nghe hơi thở gọn trong vòng tay ấm.