thác đổ
Hành lang chiều vắng lạnh
Gió chướng lùa thênh thang
Nỗi trống trơn hiu quạnh
Vách đá câm ửng vàng
Lòng ta dường cổ mộ
Em đến rồi em đi
Những ngày vui bụi phủ
Tháng năm buồn không che
Em cũng bên kia trời
Với tận cùng nỗi khổ
Một khối sầu chia đôi
Lệ em còn thác đổ.