++ thác đổ tình thơ & chốn cũ ++
++ THÁC ĐỔ TÌNH THƠ ++
{ Thân tặng Nguyễn Hồng Dương }
Như thác đổ tình thơ song thất
Khiến người xem ngây ngất hồn phiêu
Hồng Dương tư tưởng thật nhiều
Hoạ thơ mấy lượt những điều tơ vương
*
Nhờ song thất tình thương gắn bó
Kết đệ huynh luôn tỏ ân cần
Chưa lần hội ngộ vẫn thân
Vần thơ lục địa xa gần thiết tha
*
Gặp nhau giữa thơ nhà tiếng Việt
Vẫn đêm ngày mải miết vần yêu
Sáng trưa canh muộn cả chiều
Đưa tay viết nốt mỹ miều câu văn
*
Từ xa thẳm khó khăn cày cấy
Cố đáp tình khi thấy tặng thơ
Dầu cho lời lẽ chơ vơ
Vài câu xướng họa xa mờ nước non
*
Thân lữ khách héo hon tình nước
Lẫn tình thơ sau trước trong lòng
Đôi dòng song thất ươm nồng
Cảm ơn bạn hữu tơ hồng duyên mơ
*
Dẫu xa cách mây mờ muôn dặm
Tình anh em sâu thẳm đại dương
Vài hàng tình cảm thân thương
Cảm ơn lần nữa Hồng Dương thật nhiều...
-N3-NGUYỄN Ngọc René - Paris 19/09/2015
**************
CHỐN CŨ
t/g : Hồng Dương
Rong rêu phủ bờ xưa một cõi
Màn âm u sương khói xa mù
Trở về chốn ấy trời thu
Ngậm ngùi nghe vọng lời ru năm nào...
*
Ký ức tới nôn nao dáng cũ
Thơ ngây ơi!...tình ngụ chốn nao ?
Cùng nhau đuổi bắt ngày nào
Hỏi lòng răng rứa tình trao xưa còn ?...
*
Đây ngỏ vắng ai còn ai mất
Sân trường đây xa ngất một thời
Ngói rơi tơ nhện rối bời
Bùi ngùi trìu mến buông lời nhớ xưa...
*
Cơn gió thoảng gởi đưa hương ấy
Một dáng người dạ thấy đong đưa
Mến thương biết mấy cho vừa
Ta về qua ngõ lưa thưa mưa buồn...
*
Con đường cũ ôm khuôn chân ngọc
Nhớ chiều thu sương khóc tóc em
Lối xưa hương tóc cỏ mềm
Nhớ thời trăng rụng xuống thềm tương tư.
*
Ta về lại trầm tư đắp kín
Nghe vườn xưa trái chín em buồn
Tơ lòng ai buộc ai buông
Hoàng hôn tím ngắt chuồn chuồn lặng bay.
*
Ta về gió hương say thơm ngát
Cảnh xưa đây sông khát đổi dòng
Ngậm ngùi gió thoảng hương nồng
Với tay khẽ động cành hồng... bơ vơ.
*
Qua năm tháng bụi mờ sương trắng
Bao năm rồi tay trắng trắng... tay!
Ta về qua ngõ chiều nay
Buốt lòng trăng lạnh từ ngày xa em...