lời của gió
Nắng vẫn hồng và sóng mãi lao xao
Hàng Dương Liễu khẽ rì rào trong gió
Biển xanh thẫm san hô ngời sắc đỏ
Mình trăng là vàng võ giữa đêm côi
Niềm nhớ nhung cứ lặng lẽ đâm chồi
Nơi hải đảo xa xôi anh có biết?!
Đêm trắng dệt vần thơ đầy tha thiết
Giọt sương ngời tinh khiết đón nắng mai
Bờ cát êm khao khát sóng mệt nhoài
Đôi mắt đẹp vì ai mà lưu luyến
Mượn lời gió thì thầm như kể chuyện
Giục người thương xao vội quay về.