nắng thủy tinh
Nàng Xuân đùa với giọt nắng thuỷ tinh
Hoạ Mi mỏng khẽ rung rinh trước gió
Cánh hoa trắng áo em ngời sắc đỏ
Ngẩn ngơ chiều góc phố nhỏ bâng khuâng
Ước hoá thân thành mây thắm một vầng
Dõi biển cả trào dâng từng con sóng
Gửi nhung nhớ vào lòng đêm lắng đọng
Triền cát êm loang nhẹ bóng trăng ngà
Phố dịu dàng rợp cánh bướm và hoa
Anh ngây ngất quên chiều tà xuống vội
Ánh mắt chạm để ngại ngùng bối rối
Hương nồng nàn trải khắp lối em qua
Cúc Hoạ Mi tô đượm vẻ mặn mà
Trong tim vẳng khúc tình xa vọng lại
Cơn gió thoảng rắc nắng hồng vương vãi
Xuyến xao lòng giữ lại phút này thôi.