quên một người
Quên một người có lẽ cũng dễ thôi
Câu ân ái theo gió trời bay mãi
Nhờ nắng ấm sưởi con tim khờ dại
Gọi mây hồng vá lại mảnh tình côi
Sáo diều ai vi vút thả lưng đồi
Sắc hoa đỏ tô làn môi chín mọng
Thảm lúa ngọt bồng bềnh như con sóng
Nét dịu dàng lắng đọng cả không gian
Tình đôi ta tựa gió núi mây ngàn
Đêm lưu luyến giọt sương tan lành lạnh
Đem ngọn lửa thổi bùng niềm kiêu hãnh
Phút tạ từ không canh cánh... không đau.