nhớ quên một phận tình này
Dường như... Đông đã vội về
Từ mùa Thu chết... câu thề... ngủ quên
Dường như đêm phủ màu đen
Lối xưa... nhớ... dấu chân quen, một lần...
Dường như gió... muốn lặng câm
Trách hờn vô cớ... Lỡ lầm, người xưa
Dường như... phía ấy cợt đùa
Đa đoan... lạnh... dưới cơn mưa, để rồi...
Tình riêng sầu... nỗi đơn côi...
Hồn thơ chắp bút. Nhớ, rồi... để quên...?