tạ từ
Đêm cạn dần ta từ biệt nhau thôi
Trả lại hết để thấy đời nhẹ bỗng
Bao ân ái của một thời hoa mộng
Chực trào tuôn tựa sóng cuộn mặt hồ
Mai người về tô thắm ngọt giấc mơ
Mặc tôi với ánh trăng mờ ảo ảnh
Trời không gió mà sao nghe buốt lạnh
Chút niềm riêng canh cánh mãi bên lòng
Tự nhủ rằng chôn chặt nỗi nhớ mong
Tình một thủa khắc vào dòng nhật kí
Phút gặp gỡ cho đời thêm thi vị
Tạ từ thôi mộng tri kỉ tan rồi.