tiếu ngạo giang hồ
Tiêu dìu dặt tựa mưa sa mặt giếng
Cầm nỉ non tưởng một tiếng thở dài
Lúc khoan nhặt tiêu xoay làn uyển chuyển
Khi bổng trầm cầm luyến khúc bi ai
Cao vòi vọi ngân dài như thác đổ
Bỗng chập chùng hoài cổ bến tiêu tương
Nghe dồn dập hơn ngàn con sóng vỗ
Vội dửng dưng vó ngựa xé đêm trường
Tiêu quấn quýt cầm vấn vương lơi lả
Tiêu dịu dàng cầm tao nhã du dương
Tiếng tiêu vọng lời cỏ cây hoa lá
Thanh cầm buông ru cả giấc vô thường
Rời thế cuộc ta nương dòng tiếu ngạo
Gánh phong trần cởi tháo bước thong dong
Vô tư lự chẳng thèm màng danh hão
Chỉ thế thôi cho phỉ chí tang bồng.