tím cả khung trời
Mây cứ bay tím rợp cả khung trời
Rồi thổn thức buông rơi thành mưa đổ
Bỗng ao ước hoá ngàn con sóng vỗ
Ôm vào lòng nỗi thống khổ trần gian
Gió khẽ lay hiu hắt mảnh trăng tàn
Dế uống vội giọt sương tan lành lạnh
Đêm huyền ảo mơ rượu nồng sóng sánh
Thảm lá non chợt đỏng đảnh kiêu kì
Cát sõng soài như chẳng để anh đi
Hàng Dương Liễu vội níu ghì ngọn gió
Thương hạt bụi làm mắt em hoe đỏ
Ốc cựa mình phá lớp vỏ dửng dưng
Triền cát êm con sóng thoáng ngập ngừng
Cái ôm vội tưởng chừng như chưa đủ
Tung bọt nước ào ào dâng thác lũ
Lịm cả chiều bằng những nụ hôn sâu.