tình xuân rạo rực
Em lỡ thả bài thơ tình trên cát
Sóng vu vơ sóng để dạt mất rồi
Hoa giữ lại chút hương thơm ngào ngạt
Hay vô tình thả theo gió cuốn trôi
Mùa xuân đến cây đâm chồi nẩy lộc
Mặt đất nâu thoáng chốc phủ xanh rờn
Chẳng thể mãi thu mình trong vỏ ốc
Tắm nắng hồng mây trắng cũng đẹp hơn
Cánh bướm lả cứ dập dờn trước gió
Như say lòng cùng hoa cỏ mùa xuân
Tiếng Én lượn về lao xao đầu ngõ
Phút mộng mơ ngỡ anh đến thật gần.