yêu dại khờ
Tự nhủ lòng chôn vùi mộng ngày xanh
Giam kí ức giữa tường thành dĩ vãng
Xem ân ái tựa hồ làn gió thoảng
Vừa thật gần đã vụt thoáng bay xa
Quên phút giây hò hẹn dưới trăng ngà
Môi chạm khẽ nụ hôn ta trao vội
Góc phố nhỏ ngày xưa cùng chung lối
Những con đường từng rất đỗi thân thương
Nắm tay nhau mình dạo khắp phố phường
Nghe dìu dịu nồng nàn hương hoa sữa
Chút lãng mạn tình thơ cài khe cửa
Ôm dại khờ suốt một thủa mộng mơ
Tình vỡ tan người khuất nẻo xa mờ
Con thuyền ái bơ vơ miền ảo vọng
Ta ngờ nghệch nên ngàn đời say sóng
Giữ ân tình lắng đọng mãi trong tim.