yêu dại khờ 2
Mỗi chiều xưa cũ hẹn giai nhân
Tay nắm bàn tay cũng ngại ngần
Chốn bồng lai ấy thường ngơ ngẩn
Dại si đôi mắt má sát gần
Yêu đến đảo điên, yêu đờ đẫn
Yên nhiều ngu ngốc tựa thiêu thân
Đến khi người ấy theo kẻ nọ
Ta vẫn nhớ nàng, mỗi độ xuân.