lời thơ nghèo...
Lời thơ nghèo...
Ai bảo có thơ là có tiền?
Nếu vậy ở đó là cõi tiên...
Vần thơ xin hỏi được bao nhỉ?
Ba đồng một thúng! Tớ bán liền...
Ai bảo làm thơ sẽ bị ghiền
Ôm mây cưỡi gió thì liên miên
Leo đồi vờn núi cũng ngây ngất
Mỗi ngày vẫn hưởng ... Có lẽ ghiền...
Ai bảo làm thơ thường hay quên
Bởi vì thơ thẩn để lên trên
Tối ngày ngơ ngẩn nên không nhớ
Nhờ có hay quên trí mới bền...
Ai bảo có thơ có nhiều tình
Tình thật tình giả đà phát sinh
Tình luôn là qúy trong mọi giới!
Nên tớ làm thơ cho chính mình...
Ai bảo làm thơ vẫn thường nghèo!
Tối ngày trăng gío bụng đói meo.
Mỹ Việt Giàu lớn thơ quên hết
Mà thích cạnh bên những bông bèo...
CH2