nguyễn phương uyên-tuổi trẻ hào hùng việt nam
Tác giả:
Nguyên Thạch
Nguyên Thạch (Danlambao) - Tặng Phương Uyên và tuổi trẻ Việt Nam dấn thân. Em về giữa Quê Hương còn lộng gió. Trời vào thu cây cỏ cũng buồn theo. Hàm Trí cằn khô xơ xác thảm nghèo. Dải đất mẹ vẫn hút heo theo năm...
|
nguyện thần thiên lôi
Tác giả:
Nguyên Thạch
Chờ chúng hội nghị ở Ba Đình. Thần cho sấm sét nổ ình ình. Tiêu diệt bằng sạch loài tôi tớ. Việt Nam đất nước sẽ thanh bình. *. Đêm nay nơi khách sạn ngàn sao. Con cầu thần sấm ở trên cao. Đánh cho lũ cộng mau chết...
|
nhìn bác, sợ chết cha
Tác giả:
Nguyên Thạch
Bác nhớ miền Nam, nhớ thiết tha. Và mong cướp được để làm cha. Dân Nam khi thấy quân bác đến. Bỏ chạy té đái, chạy chối cha. Ai còn kẹt lại luôn ám ảnh. Bởi chuỗi đêm về bác hiện ma. Cột điện không chân nên ở lại. Cả đời...
|
nhục!
Tác giả:
Nguyên Thạch
Quốc thù. Quốc thù. Thiên thu không nhắm mắt. Hận giặc. Hận giặc. Tim thắt nặng ngàn cân. Vua Hùng Quốc Tổ hỏi muôn dân. Có biết đất nước bị bọn phản quốc đưa dần vào nô lệ? Có thấy chân tướng của lũ tham quan đồ...
|
nhớ thương con
Tác giả:
Nguyên Thạch
Chiều hoang vắng. Ngõ hồn cha trĩu nặng. Tháng ngày dài đằng đẳng nhớ thương con. Ôi tội tình cho lứa tuổi còn son. Cha bận bịu. Vì Nước non cách biệt. . Đau quặn lòng cha. Tuổi hãy còn thơ, chắc con chưa...
|
nguyệt lâu thoát tục
Tác giả:
Nguyên Thạch
Nguyệt lâu thoát tục. Nguyệt lâu chênh chếch trăng trĩu sáng. Lữ khách tương tư dáng cung hằng. Rộng tỏa không trung, ôi dịu vợi. Em ơi tuyệt thế...Trăng ơi trăng. Tôi muốn tìm quên thoát cảnh trần. Thoát vòng hệ lụy...
|
nhớ con
Tác giả:
Nguyên Thạch
(Cho những chiến sĩ đấu tranh Dân Chủ vì công cuộc, phải xa nhà hoặc đang trong ngục tù cộng sản). Chiều chiều ra đứng ngõ sau. Trông về quê mẹ, ruột đau chín chiều (*). Ngày đi, thương nhớ con nhiều. Tang...
|
nguyện trời đất chứng giám
Tác giả:
Nguyên Thạch
Lạy Trời, Trời có thấu? Lạy đất, đất có hiển? Việt Nam tôi, đất nước đảo biển. Đảng cộng sản đem dâng hiến cho Tàu!. Tôi ngẩng mặt nhìn trăng. Tôi khẩn nguyện muôn vì sao. Mong hiểu cho dân tôi đã chịu quá nhiều đớn...
|
nhìn điếu cày nhớ tạ phong tần
Tác giả:
Nguyên Thạch
Tạ Phong Tần. Tôi có người quen. Tên cô Tạ Phong Tần. Từ quan. Cô trở về với dân. Khắc khổ bước vào đời bằng chính đôi chân. Không đi bằng gối. Với dáng nhỏ bé. Cô dốc hết sức để giúp dân oan vô tội. Vì Độc...
|
nhân gian một lũ dại khờ!
Tác giả:
Nguyên Thạch
Nhân gian một lũ dại khờ! Ôi cõi nhân gian? Chốn vũng lầy! Ta tự hỏi ta, sao ở đây? Tám mươi năm ngắn, đâu là mấy. So với triệu năm, với trời mây. Ta ước sớm về miền vĩnh cửu. Nhẹ cánh phiêu bồng cõi trời tây. Trút...
|