vàng anh cứu bạn
Tác giả:
Ngọc Nhi
Đang trên đường tới lớp. Vàng Anh dừng cánh bay. Thấy búp bê tóc rối. Giữa dòng nước chới với... Vàng Anh không biết lội. Bay sà xuống rất nhanh. Cứu búp bê hiền lành. Sắp chìm trong nước lạnh. Bọn chuột tưởng "trúng...
|
xôn xao... ban mai
Tác giả:
Ngọc Nhi
Ông mặt trời dậy muộn. Mặt xấu hổ đỏ nhừ. Cô Ong vội lấy phấn. Bác Nhện mải giăng tơ... Các bạn đi học sớm. Mũ, áo, khăn gọn gàng. Sau lưng đeo cặp sách. Chờ ngày mới: sang trang. Xôn xao trong nắng sớm. Bạn nào cũng...
|
danh đời...!
Tác giả:
Ngọc Nhi
Yêu là điên. Thương là khùng. Tạo hoá sanh ta ra là một tên khờ dại. Sống điên khùng trong thế sự ngu si. Sống vì tình. Chết vì nghĩa. Bao năm gió bụi trong trời đất. Một sớm mai hồng chẳng thấy đâu. Danh là quỷ...
|
còn đâu mái lá đơn sơ..!
Tác giả:
Ngọc Nhi
Mái lá đơn sơ cỏ nhóm vàng. Cột kèo xiêu vẹo nấm mọc lang. Bờ mương con nước thong dong chảy. Tre già dăm ngọn ngọng ngịu kêu. Chiều nay cây quýt không còn dỗi. Chiếc áo tơi qua chẳng dám cào. Tóc mây vài sợi nhan...
|
thơ viết cho ta..!
Tác giả:
Ngọc Nhi
Thơ viết cho ta , những lúc buồn. Để hồn cằn cổi tắm yêu thương. Lá rơi hư ảo trên thềm nhớ. Hoa nở trong tâm đến thẫn thờ. Mười thu đếm lại cũng mười thu. Trăng nước bềnh bồng một thân nhu. Heo may trăn trở ngoài...
|
hôm qua tìm đến bao giờ
Tác giả:
Ngọc Nhi
Ngày tháng buồn đi qua. Tôi giằn co níu lại. Mái đầu xanh nắng cháy. Như cọng lúa vàng hươ. Ngày tháng trôi như mơ. Tôi thẩn thờ níu lại. Vầng trán như đàn khảy. Khi chùn khi lăn tăn. Ngày tháng đi biệt...
|
mẹ yêu !
Tác giả:
Ngọc Nhi
Phước ninh mây trắng lưng trời. Ra đi bỏ lại một đời gió sương. Mẹ già trăm nhớ ngàn thương. Đứa con lưu lạc tha hương xứ người. Phước ninh mây lững lờ trôi. Nhớ sao là nhớ một thời ấu thơ. Giờ nơi đất khách bơ vơ...
|
mừng sinh nhật vntq
Tác giả:
Ngọc Nhi
Hoa lòng mấy độ bước sang ngang. Ai biết tình chung mấy lỡ làng. Phương xa nán lại vui đôi phút. Phỉ thúy tang bồng mấy lúc tan. Yêu thương hôm trước hôm sau lỡ. Buồn đến trăm năm mấy ai ngờ. Im đi tiếng thét ngoài...
|