Poem logo
Poem logo

mẹ yêu !

Tác giả: Ngọc Nhi
Phước ninh mây trắng lưng trời
Ra đi bỏ lại một đời gió sương
Mẹ già trăm nhớ ngàn thương
Đứa con lưu lạc tha hương xứ người
Phước ninh mây lững lờ trôi
Nhớ sao là nhớ một thời ấu thơ
Giờ nơi đất khách bơ vơ
Quay đầu nhìn lại đường tơ đã lìa
Phước ninh nửa mảnh trăng khuya
Xứ người nửa mảnh trăng chia đôi đường
Mẹ già thôi nhé nhớ thương
Xem như con trẻ chưa tường thế gian
Chân trời tím ruột bầm gan
Hiếu ân chưa trả trót mang gánh sầu
Đời đau đau mãi hoàn đau
Kém phần bạc phước kiếp sau ...thái hoàn !






Ngọc Nhi

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm