phố khuya
PHỐ KHUYA
Đếm thời gian, trong đêm dài vắng vẻ
Tiếng ngày xưa, cứ khe khẽ gọi về
Giữa phố khuya, sao lòng thấy tái tê
Nhớ kỷ niệm, nơi miền quê biết mấy.
Con sông xưa, đã bao đời xuôi chẩy
Sáng vầng dương, vẫn thức dậy cuối làng
Con đò già , vẫn đưa khách sang ngag
Những ruộng lúa, chân đê vàng trĩu hạt
Chiều ngẩn ngơ, tiếng người em gái hát
Bãi dâu xanh, che vạt áo ngượng ngùng
Tóc nơ cài, gió chạm khẽ rung rung
Nâng câu hát, bay theo cùng mây trắng.
Quê hương ơi, ấm tình sâu nghĩa nặng
Từ bé thơ, lúc điểm trắng mái đầu
Dù thị thành, hay sống ở nơi đâu
Ta luôn nhớ, thuở ban đầu ta sống.
Chỉ thị 16 của chính phủ vắng quá Sài Gòn ơi