bình thuận, anh cô đơn
Buổi sáng sớm hoa đua nhau tranh nở
Thấy bình mình lấp lánh những cành hoa
Phan Thiết ơi nơi gió nắng chan hòa
Biển xanh sóng đùa vui bờ cát trắng.
Anh bước chậm trên bờ dài vắng lặng
Mấy con thuyền neo đỗ ở phương xa
Gió ngoài khơi thổi lạnh cả làn da
Da thấy lạnh hay trong tim thấy lạnh.
Anh cô độc giữa đời này cô quạnh
Mới hôm qua còn đó ở nơi đây
Em vui cười hai đứa nắm bàn tay
Cùng dạo biển ngắm muôn vàn lớp sóng.
Rồi nhanh chóng em quay về Đức Trọng
Bỏ lại anh cô độc ở nơi đây
Bình Thuận ơi con sóng vỗ nơi này
Bờ cát trắng hàng dừa xanh vắng lặng.
Anh ở lại cõi lòng anh trĩu nặng
Ở phương xa em có nhớ anh không
Ở nơi đây anh cảm thấy buồn lòng
Giọt nước mắt cứ lăn dài trên má
Anh khắc mãi tình yêu mình trên đá
Để sau này sóng gió chẳng làm phai.
Bài này đã được xem 590 lần
|
Người đăng:
|
Thử Trí
|
|
|