ngoảnh nhìn
Tác giả:
Tâm Như
Một. Hai. Quyết giữ chữ yêu. Lời chưa dứt tiếng. Buổi chiều chia xa. Mùa Thu chưa hết Đông sa. Lá bay xào xạc, gió a ê buồn. Tháng. Năm. Mải miết qua luôn. Ta đi về chốn. Nỗi buồn ngày xưa. Hoa rơi, hương sữa đầu...
|
người đi người có trở về
Tác giả:
Tâm Như
Người đi người có trở về. Cho ta đứng đợi miền quê hương đồng. Người ơi, có nhớ xưa không? Hứa năm năm chẵn để lòng...
|
nhà em
Tác giả:
Tâm Như
Nhà em hoa nở đầy sân. Sao anh không ghé một lần mà xem. Hương đưa thơm ngát trước thềm. Nắng cười đủng đỉnh thân quen mắt nhìn. Anh thường hay nói em xinh. Như hoa Quỳ nở đón bình minh lên. Thế mà chỉ để mình em. Từng...
|
nhớ em!
Tác giả:
Tâm Như
Chiều phương xa thả mắt đứng bên thềm. Gọi con gió dịu êm mang khát vọng. Bay đến bên em, nũng đùa thanh võng. Ru cho em giấc ngủ nhé yên bình. Đêm đổ kìa bóng tối mãi lặng thinh. Mây mờ nhạt, bóng hình ai trăng sáng. Anh...
|
người nghĩ gì …?!
Tác giả:
Tâm Như
Đêm lại mưa gió nồng trên chiếc lá. Trĩu lòng người buồn bã nỗi sầu ơi. Người đã đi xa mãi cuối chân trời. Còn gì nữa ngậm ngùi trong tiếc nuối! Bước chân tha hương xứ người rong ruổi. Ngắm đêm tàn bối rối một bờ...
|
nhắn nhủ
Tác giả:
Tâm Như
Khi mỉm cười là nước mắt ngược vơi. Sau điểm tựa của cuộc đời bị mất. Bao chơi vơi giữa dòng đời rất thật. Bóng đời - Bóng mình cũng rất ... Cùng nhau! Khi mỉm cười thật lạ là nỗi đau. Duy lặng lẽ không ồn ào dậy sóng. Có...
|
ngộ chưa?
Tác giả:
Tâm Như
Người đi
Mưa phố ngừng rơi
Nắng thôi đợi nắng
Con người tiễn nhau
Trải qua cũng kiếp,
Bể dâu
Xếp bằng tay lại
Nhẹ vào vô vi
Tiễn người tiễn bước chân đi
25.8.2017
|
ngóng thu
Tác giả:
Tâm Như
Thu về trên lối, không thơ
Bước sao hoang hoải ngóng chờ
Lặng thinh.
Con sáo bay ...
Dậu hoa tình
Cũng vàng đến cả ...
U minh ...
Đất - trời!
|
nhớ thu
Tác giả:
Tâm Như
Nhớ thu. Tiếc chiều nổi gió heo may. Vàng hanh cũng. Lá rơi đầy. Lãng quên ... Trầm mình giữa những chông chênh. Dấu phai một thủa. Hớ hênh cuộc tình. Nhớ thu gửi tặng riêng mình. Câu thơ lục bát ngày sinh sự...
|
nghe mùa hương trở lại!
Tác giả:
Tâm Như
Nắng gom góp ngày quên mất hẳn thời gian. Mùa gọi mùa. Hương Xoan nghe nồng nàn trở lại. Em là ai. Anh là ai. Nguyệt se gọi tên mãi. Là duyên mình. Nợ phải đến tìm nhau! Có một mùa ... Dư âm cũ hồng đau. Một cô gái đôi...
|