nghe mùa hương trở lại!
Nắng gom góp ngày quên mất hẳn thời gian
Mùa gọi mùa
Hương Xoan nghe nồng nàn trở lại
Em là ai
Anh là ai
Nguyệt se gọi tên mãi
Là duyên mình
Nợ phải đến tìm nhau!
Có một mùa ...
Dư âm cũ hồng đau
Một cô gái đôi mắt sầu cúi nhặt
Từng cành hoa
Rưng rưng cất
Vẽ bầu trời từng vạt, từng vạt tím
Mênh mông ...
Có một mùa ...
Ai đó có biết không?
Kẻ tình si nghe nhói lòng đến lạ
Muốn sớt chia, muốn gió ngừng hối hả
Muốn mây trời tím hóa một màu xanh ...
Nghe hương yêu bình dị đến trong lành
Mùa đi ấy
Nhìn thấy anh
Tìm thấy nhau
Ngày cũ,
Đã không còn bỏ lỡ phải không em?!
Bài này đã được xem 704 lần
|
Người đăng:
|
SaKe
|
|
|