nhớ người em hà nội
NHỚ NGƯỜI EM HÀ NỘI
Ta ngồi với em bên góc phố
Nhâm nhi li rượu đắng quanh môi
Ngọn gió hoang vu.Đời trăn trở…
Nhen nhóm men cay đã gọi mời
Ta bỗng nhìn em bờ mi ướt
Vời vợi Hồ Gươm in bóng mây
Chiếc lá vàng khô , ngày hôm trước
Bỗng rớt vào nhau, ngấn lệ đầy
Ta nghe ai gọi từ xa thẳm
Nhành cây run rẩy,gởi nhớ mong
Vài con chim sẻ vừa mới tắm
Đôi mắt xoe tròn chưa ráo lông
Ta quen hương người và mùi đất
Dây tình chưa bén, rễ chưa sâu
Ai ru làn tóc, trong dìu dặt?
Khi bóng hoàng hôn , ngủ bên cầu
Ta ôm tiếng hát màu trong trẻo
Ai nhả vu vơ cuối con đường
Đời vốn dỗi hờn và nhõng nhẽo?
Hà Nội ngập ngừng…thương nhớ thương!
Ta hóa bướm vàng bay thơ thẩn
Tìm nhau trong muôn vạn sắc hoa
Từ độ, tương tư bên phố vắng
Ta lang thang như kẻ không nhà
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 336 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|