Poem logo
Poem logo

gia lai quê em

Tác giả: Thiên Lý
GIA LAI QUÊ EM

Mời anh đến xứ Gia Lai huyền thoại
Ngắm trời mây in đáy nước Biển Hồ
Cả công trình tạo hóa khéo điểm tô
Xem bói cá, cuốc đen bên bờ nước

Mời anh đến K'Bang thế kỷ trước
Thăm bảo tàng anh hùng Núp vang danh
Chống xâm lăng đem tài trí giữ dành
"Làng kháng chiến" đã đi vào lịch sử

Cầu Bến Mộng sông Bờ còn lưu giữ
Kỷ niệm vàng của đôi lứa yêu nhau
Hàng tên ghi còn đậm nét trên cầu
Dù mưa nắng không phai màu tình ái

Mười bốn huyện, mình đi mua cây trái
Những khu vườn sai trĩu quả quằn cây
Hương ngạt ngào mùi cam, quít, chanh dây
Hàng xuất khẩu đi muôn nơi khắp xứ

Tiếng chuông đổ bên Đức An huyền bí
Là cả công trình kiến trúc cổ kim
Mấy trăm năm vẫn trầm mặc im lìm
Gương mặt Chúa hằn lên niềm đau khổ

Sư tụng niệm, bên Minh Thành chùa cổ
Ngân não nùng làm xáo động từ tâm
Dưới mồ sâu oan khí Tám người nằm. (1)
Tiếng than khóc, còn vẳng nơi đáy mộ

Anh nghe thấy suối reo và nước đổ
Thác Phú Cường có từ buổi hồng hoang
Tán cây xanh che mát cả đại ngàn
Thông réo rắt điệu ru tình muôn thuở

Hàm Rồng đó thuở đất trời phun lửa
Là nóc nhà cao ngất xứ Gia Lai
Người Tây nguyên còn tưởng nhớ thương hoài
Khu văn hóa nơi Trường Sơn Thượng Đạo

Chiều xuống chậm ta cùng nhau đi dạo
Đẹp mê hồn Suối Đá huyện Chư Băh
Rừng nguyên sinh còn đứng mãi thời gian
Phút mơ mộng.... em gọi anh... Hoàng tử

Nơi địa ngục... Pleiku từng giam giữ
Những cực hình thời trung cổ dã man
Máu thịt rơi, lệ tuôn chảy hàng hàng
Hai cuộc chiến ghi điêu linh tang tóc

Ta bước chậm trong bóng chiều gió lộng
Thung Lũng Hồng cõi tĩnh mịch thâm u
Chốn Bồng lai bí ẩn dưới sương mù
Những cồn cát tạo bức tranh thủy mạc

Mình đi đến Tô Na xem gió hát
Ghé Chư Sê nghe đá kể chuyện tình
Qua Hố Trời xem rừng núi lung linh
Thác Công Chúa vẻ thâm u huyền bí

Anh ghi lại những công trình kỳ vĩ
HỒ Thác Bà thủy điện của Chư Sê
Đến Ya La mượn ánh sáng mang về
Ghi vẻ đẹp rừng Tây nguyên huyền thoại

Đường vạn lý mình đi không biết mỏi
Vẫn muôn đời muôn kiếp bước song đôi
Dù bể dâu tình cũng chẳng xa rời
Vẫn đẹp mãi như quê hương yêu dấu

____________________________
(1) Oan khí tám người nằm. Câu chuyện đau lòng được người dân Ayunpa kể lại vào đầu thập niên 1960 có một gia đình ở Bình Định lên Ayunpa buôn bán rất phát đạt và đã giàu có. Hôm ấy là một buổi trưa cả nhà đang ngồi ăn cơm thì bị một kẻ mặc quần áo lính rằn ri tung hai quả lựu đạn vào làm cả nhà chết tám người. Họ được chôn chung một nấm mồ tập thể ở Ayunpa.
Ngày nay hàng năm người Ayunpa đi tảo mộ họ cảm thương và đốt nhang cho nấm mồ tập thể ấy
Một câu chuyện quá thương tâm !

Thiên Lý
2018

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm