bài thơ tình không tên
Đưa em về vĩnh hằng nơi tâm thức
Để chuyện mình, lặng lẽ được ngủ yên
Chốn nhân trần, âu chỉ là mộng hão
Bỗng giật mình, thức giấc giữa cơn điên
Bao mộng đẹp, chỉ còn trong hoài niệm
Em và tôi, hết nợ cũng cạn duyên
Người lặng lẽ, kẻ âm thầm cô độc
Viết tên nhau, trong góc nhỏ sâu tim
Bài này đã được xem 522 lần
|
Người đăng:
|
Gã Điên
|
|
|