gánh muối
Khói lam nhuộm dãi nắng tà
Chiều tàn đứng gió Vườn xa ẩn mình
Bậu vờ như cũng vô tình
Chân in gót muối trắng tinh dưới Chiều
Lưng Cha nắng gió đã nhiều
Vai gầy Mẹ gánh bao điều gian nan
Xứ muối Đông Hải Chiều tàn
Có cô em nhỏ sang ngang đợi đò
Đường xa em Bậu đừng lo
Để Qua gánh hộ kịp đò sang sông
Muối tươi mặn cái má hồng
Bậu mười bảy tuổi tấm lòng mới tinh
Đôi vai chưa gánh duyên tình
Một đời muối mặn Ngại gừng không cay
Sẵn đây Qua hỏi chút này...
Đường xa biết đã có ai bước cùng ?
Chiều nay chẳng hẹn tương phùng
Đò sang rẽ lối ngượng ngùng chút duyên
Bậu về xóm muối Long Điền
Nhà Qua xa tận cuối miền Tây Nam
Khói lam nhuộm dãi nắng tà
Trông theo dáng Bậu xa xa cuối Chiều
Cô thôn nữ đất Bạc Liêu
Gánh Chiều muối trắng điểm kiều trên môi
Qua về Đông Hải Long Điền
Nhớ cô em nhỏ, gái miền muối tươi
Nghe đồn Bậu lấy chồng rồi !
Bến quê rày vắng thưa người sang sông
Muối tươi mặn cái má hồng
Bậu Mười bảy tuổi theo chồng làm dâu
Xuân xanh chưa gánh tình đầu
Vội gì một gánh dãi dầu chồng con ?
Bậu đi xa xứ Cơ Cầu
Có còn nhớ buổi sông sâu chung đò ?
Mẹ già gánh gió đồng xa
Lưng Cha chở nắng lòng Qua đượm sầu !