cảnh đời buồn của em
CẢNH ĐỜI BUỒN CỦA EM
Có ai hiểu cho em nỗi khổ
Cảnh vợ chồng như phố canh khuya
Vắng tanh lạnh lẽo bốn bề
Lâu lâu lấp loé vụt về nẻo xa...
Lỡ tuổi xuân trăng ngà nhạt ảnh
Thôi! Đoạn đành một cánh hồn hoa
Đưa chân làm vợ người ta
Mộng lòng xuân trẻ bỏ ra phận đời
Men hương lửa một thời vội tắt
Bởi bóng mơ đuổi bắt lặng tờ
Khung trời mây xám lửng lơ
Gió chìm ngưng thổi, khuất mờ long lanh
Cho đêm sáng biến thành u ám
Chuỗi thu vàng phủ bám màn loan
Dưỡng nuôi ước vọng tình son
Trôi theo con nước sóng vờn rã tan
Để ảm đạm, muôn vàn héo hắt
Lời ngọt ngào vắng bặt từ lâu
Bước chân dã dượi trên cầu
Cầu bao nhiêu nhịp dạ sầu bấy nhiêu…
Rồi hôm nay bóng chiều dần đến
Chỉ còn đây khấp khểnh niềm thương
Cất sâu giữa trái đoạn trường
Sống cho nghĩa sống, vấn vương hững hờ
Em chán ngán, thẫn thờ ai hiểu
Nỗi u buồn nặng trĩu tâm tư
Từng đêm bậu bạn với thơ
Tìm quên, khuây khoả nát bờ yêu đương.
15/4/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)