theo dấu chân người
Theo Dấu Chân Người
Từ độ em đi cuối nẻo trời
Thu về màu lá úa vàng rơi
Chơi vơi từng chiếc bay trong gió
Theo dấu chân ai một khoảng đời
Thuở ấy rời xa vùng kỉ niệm
Phương nào em đến có buồn đau?
Anh đi nhặt mảnh tình tan vỡ
Nặng gánh yêu thương nặng nỗi sầu
Rồi mỗi chiều thu, chiều nắng hạ
Giọt sầu lơ lửng với heo may
Sương rơi đan kết tình tơ rối
Nắng đổ tàn phai nắng héo gầy
Mỗi lá thu rơi mỗi bước người
Tơ vàng hiu hắt trải ngàn nơi
Chiều nay sao lá rơi nhiều quá?
Chắc đã xa thêm một góc trời
Em hỡi!-Bây giờ em biết không?
Thâu đêm anh mỏi thức hoài mong
Bên chăn gối lẻ hương tình cũ
Tìm dấu thương yêu sưởi ấm lòng
Viễn Phương