theo dấu chân xưa
Mười năm cha về cát bụi
Gió ngàn, đất lạnh, hoang vu
Mười năm mặt trời đi ngủ
Tim con phủ bóng mây mù
Mười năm vần thơ chưa cũ
"Đường chiều"* dạo bước cha đi
Hành trang là niềm khắc khoải
Thơ lòng viết vội, chưa ghi
Mười năm bóng người xa vắng
Cuộc đời như tựa bóng câu
Nhớ mong, mỏi mòn, đau đáu
Tóc con giờ đã phai màu
Mười năm qua miền giông bão
Trĩu lòng "Theo dấu chân xưa"
Một mai chân chồn, gối mỏi
Con về vỗ giấc ban trưa
Mười năm giờ con mới hiểu
Gia tài cha để cho con
Câu thơ như tằm rút ruột
Đời con
....thêm một
.........dấu son
Tuấn Nguyễn