về lại dòng sông năm xưa
Tác giả:
Trần Kiêu Bạc
Lại trở về bên dòng sông năm xưa. Đêm một mình thâu đêm chờ trời sáng. Tiếng chim gọi bầy qua màn sương trắng. Vọng đêm buồn ba tiếng "Vàm Cỏ Đông". Một dòng sông xuôi như những dòng sông. Mà giữ được tuổi thơ không trôi...
|
mẹ về
Tác giả:
Trần Kiêu Bạc
Khuya mơ màng thấy mẹ. Ngồi bật dậy, giật mình! Mẹ gọi con rất khẽ. Mở cửa, trời buồn tênh. Thẩn thờ sau cánh cửa. Vẳng tiếng mẹ gọi con. Đèn bàn thờ không tỏ. Bạch lạp rơi nỗi buồn. Đêm ngoài kia tối lắm. Xòe tay...
|
một chút tình cho cô tấm
Tác giả:
Trần Kiêu Bạc
Tấm đã đi rồi, đi thật xa. Bống Bống Bang Bang ở lại nhà. Chiều chiều Bống lội quanh lòng giếng. Ngỡ nhìn bóng Tấm lúc vào ra! Nghe tiếng gỏ êm bên thành giếng. Tưởng chừng Tấm trở lại nhà xưa. Bống khẽ quẫy đuôi chờ...
|
trái tim bên trái chờ thu
Tác giả:
Trần Kiêu Bạc
Lá vàng rụng cánh đầu tiên. Mùa Thu thức dậy nửa đêm tháng Mười. Mây còn đang mãi rong chơi. Gọi nhau về nhuộm sắc trời vàng êm. Chừng như cơn gió bay lên. Trái tim bên trái chờ đem Thu vào. Lá rơi lá rớt lao xao. Lá...
|
mưa dài đêm phú nhuận
Tác giả:
Trần Kiêu Bạc
Đêm qua mơ, thấy Phú Nhuận mưa hoài. Những cột điện đứng im nhìn em lau nước mắt. Trong khung cửa vàng có tim người thổn thức. Ngoài bức rèm xanh tay còn hứng giọt mưa tuôn. Đêm qua mơ, thấy hạt mưa...
|
nhớ lằn roi của mẹ
Tác giả:
Trần Kiêu Bạc
Lớn rồi con vẫn nhớ lằn roi. Mẹ dắt con qua ngưỡng cửa đời. Roi đau im lặng con không khóc. Chỉ thấy Mẹ buồn nước mắt rơi. Nhớ lại đòn roi, lại nhớ Người. Chợ đời trăm cảnh có gì vui. Thế nhân quất lằn roi cay nghiệt. Đâu...
|
màu tím thủy chung
Tác giả:
Trần Kiêu Bạc
Màu tím là màu của thủy chung. Chàng đi đâu đó thiếp theo cùng. Mắt em vẫn chìm trong cõi nhớ. Nghĩ về sắc tím lại rưng rưng. Anh đã đi xa khỏi cuộc đời. Có buồn có nhớ áo em phơi? Màu tím ngàn xưa còn nguyên đó. Vẫn mãi...
|