Poem logo
Poem logo

bạn đâu rồi

Tác giả: Thích Đồng Nhật
Bạn Đâu Rồi

Bạn đâu rồi trên dòng đời xuôi ngược
Đếm thời gian nhỏ giọt mấy tầng không
Nghe dư âm ngày tháng thấm cõi lòng
Giữa cuộc thế mênh mông đời dâu bể.

Bạn đâu rồi trên hành trình về trể
Có quên dần ánh nắng nhạt màu phai
Hay hương thơm của ngày tháng năm dài
Chút chân tình hồn nhiên thời thơ ấy.

Bạn đâu rồi trên đồng khoai nương rẫy
Chiều bên nhau cùng cây cỏ bên đồi
Cuốc trên vai ta cất bước về thôi
Hoàng hôn xuống trên đồi hoang cỏ lạ.

Bạn đâu rồi giữa hành trình xa lạ
Lạc mất nhau trong mưa gió bạc màu
Đếm thời gian xen lấn những niềm đau
Hồn chất kín nặng vai đời viễn xứ.

Bạn đâu rồi trong dòng đời bỉ thử
Còn chút gì nét đẹp của dễ thương
Hay toàn là sương gió trải bụi đường
Có hay mất cái chân tình mầu nhiệm.

Bạn đâu rồi trên dòng đời miên viễn
Tuổi thơ ngây tiếp nối bước đăng trình
Có hoàng hôn lẫn nắng sớm bình minh
Gồm đêm đen với sóng đời dông bão.

Bạn đâu rồi giữa trần gian phiền não
Còn giữ được chút hương vị nhẹ nhàng
Cùng thân tâm sống khỏe với thời gian
Hay thăng trầm vinh nhục trong khổ nạn.

Bạn đâu rồi giữa tháng ngày năm tháng
Gió hương xưa đọng lại chút chân tình
Hay lạc lối trong vòng xoáy vô minh
Của trần đời tham sân nhiều chấp ngã.

Bạn đâu rồi có thành người phong nhã
Sống thong dong giữa cuộc thế trần đời
Với dũng khí an nhiên sống thảnh thơi
Bước ra khỏi cái ô nhiễm trần cấu.

Bạn đâu rồi giữa cái nhìn đẹp xấu
Chẳng vướng mắc cũng chẳng có mềm lòng
Với tuệ giác vượt thắng mọi có không
Trong quán chiếu duyên sinh vô ngã tướng.

Bạn đâu rồi trong trần gian vọng tưởng
Thoát ra ngoài cái điên đảo si mê
Có cho mình một lối nhỏ đi về
Nhẹ nhàng bước thong dong đời mầu nhiệm .

Bạn đâu rồi giữa trần đời ô nhiễm
Vẫn thông minh buông bỏ bớt ưu phiền
Vui tự tại trong cảnh giới tịch nhiên
Sống dễ thương vững vàng cùng trời đất.

Bạn đâu rồi không còn nhiều tất bật
Chuyện hơn thua danh lợi lắm buộc ràng
Buông gánh xuống thân tâm khỏe bình an
Hạnh phúc ấy đơn sơ mà trọn vẹn .

Bạn đâu rồi trái tim biết hổ thẹn
Lẫn bao dung thương tưởng thấm đượm lòng
Cả ưu tư thao thức với chờ mong
Có tất cả trong con người của bạn.

Bạn đâu rồi gặp chông gai không nản
Vẫn vững tin đi tới giữa thăng trầm
Nhưng vẫn giữ cốt cách của bản thân
Không xao lãng cũng chẳng hề lùi bước.

Bạn đâu rồi không bao giờ khiếp nhược
Trước bất công hay tăm tối bạo quyền
Vẫn giữ vững một khí chất rất riêng
Nói tiếng nói của lương tri nhân thế.

Bạn đâu rồi một niềm tin có thể
Sống bình an thân tâm khỏe nhẹ nhàng
Đời dâu bể bạn vẫn có lạc an
Trọn một kiếp dễ thương cùng trời đất?!.

Thích Đồng Nhật

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm