thu bơ vơ
Tác giả:
Thi Hạnh
Nhỏ nghe không mùa thu như đã đến. Gió mơn man làn tóc rối nhẹ bay. Trong tiếng gió mơ hồ Nhỏ có hay. Đó là lúc anh gọi thầm tên Nhỏ. Chiếc lá buồn nhẹ rơi trên thảm cỏ. Lá úa vàng cây cỏ cũng vàng theo. Trong tim...
|
tiếng đầu việt nam
Tác giả:
Thi Hạnh
Em về giữ mãi vần thơ. Như lời mẹ hát ầu ơ thuở nào. Ru em ngọt giấc chiêm bao. Triệu lời êm ái rót vào trong nôi. Ngày xưa tiếng mẹ ru hời:. ”Con ơi, mai lớn nhớ lời mẹ ru. Tiếng này đã biết bao thu. Dưỡng nuôi con cháu...
|
uổng công
Tác giả:
Thi Hạnh
Trả nhau chi giọt nắng vàng. Khi tình xưa đã vỡ tan rụng rời. Hạ buồn hạt nắng chơi vơi. Hết rồi một thuở khoảng trời riêng nhau. Trả nhau chi hạt mưa ngâu. Mưa giờ đã hóa sắc màu phôi pha. Gió về cuồn cuộn phong ba. Bão...
|
ví dầu
Tác giả:
Thi Hạnh
Ví dầu đổi được thời gian. Tôi về đổi ánh trăng vàng lung linh. Đổi luôn cả nụ cuời xinh. Để hòng được chút an bình yêu thương. Ví dầu lấp được đại dương. Tôi về nối những chặng đường sẽ qua. Nối luôn cả những phong...
|
vẫn còn
Tác giả:
Thi Hạnh
Ở nơi này giờ lạnh lắm anh ơi. Nhưng ở kia chắc gì trời đã ấm. Gió mơn man thổi hờn qua khẽ tóc. Thoáng rùng mình chợt lạnh ngắt, nhớ em? Ở nơi đó mùa nay đã thay tên. Hay còn tiếc những bình yên ngày nắng ? Chiều...
|
vần thơ ta sẽ kết dòng
Tác giả:
Thi Hạnh
Van nhiều cũng chỉ vậy thôi. Bởi dòng sông đã chia đôi hững hờ. Từ nay có đợi có chờ. Ta đành khe khẽ giấu hờ chiêm bao. Ba mười năm lẻ hư hao. Nợ nhà nợ nước cấu cào trong tim. Đời đôi lúc nổi khi chìm. Niềm đau...
|
viễn du
Tác giả:
Thi Hạnh
Cuối cùng. Thì người cũng bước khỏi đời em. Tình yêu đó chẳng ai thèm giữ lại. Sóng cuồng dâng. Vỡ toang lâu đài tình ái. Cát trắng thở dài. Đưa tiễn bước ai đi. Cuối chân trời một cánh trắng chim di. Tiếc ngẩn ngơ...
|
từ ấy 2
Tác giả:
Thi Hạnh
Từ ấy bên đời hoa tuyết phủ. Một mình lầm lủi bước cô đơn. Màu hoa sao giống màu tang rũ. Vào buổi chiều đông uất ủ hờn. Từ ấy em về bên xứ vắng. Nhận vòng nhẫn cưới của người ta. Áo trắng tuyệt vời trong ngày nắng...
|
thuốc tiên
Tác giả:
Thi Hạnh
Người ta bảo: có một liều thuốc tiên. Uống đi anh, để quên mình đang nhớ. Vì hai đứa hai phương trời. Cách trở. Nên phải đành đổi chữ nhớ thành quên. . Sóng cuộc đời là những chuỗi bấp bênh. Chỉ lẳng lặng và bình yên giây...
|
tôi đã đi
Tác giả:
Thi Hạnh
Tôi đã đi – (không ai tìm kiếm). Chẳng nhớ nhung…. … muối tiếc ân tình. Tôi đã đi – (như ngày tôi đến). Trong âm thầm…. … quạnh vắng mông mênh. Xưa – nguyên thủy – tôi chưa có mặt. Mai – tận cùng – cũng chẳng có tôi. Đôi...
|