vần thơ ta sẽ kết dòng
Van nhiều cũng chỉ vậy thôi
Bởi dòng sông đã chia đôi hững hờ
Từ nay có đợi có chờ
Ta đành khe khẽ giấu hờ chiêm bao
Ba mười năm lẻ hư hao
Nợ nhà nợ nước cấu cào trong tim
Đời đôi lúc nổi khi chìm
Niềm đau trang sử vẫn in rành rành
Trách ta phận nữ mong manh
Bàn tay chẳng đủ kết vành yêu thương
Trời ơi khúc hát đoạn trường
Sao còn vọng những tai ương, căm hờn
Thơ ta, từng phím tầm thường
Cũng đang ung những vết thương chất chồng
Hẹn ngày hoan hỉ núi sông
Vần thơ ta sẽ kết dòng… trăm năm
thihạnh
180406