lá khô về đất!
Lá khô về đất!
Ta như cành lá cuối thu
Trong cơn gío rét mây mù giăng giăng
Đong đưa, biết lúc nào văng
Thì thôi cố níu họa chăng ấm lòng
Ta như tia nắng chiều hồng
Màu thì có đẹp, nhưng không còn dài
Suốt ngày nắng đã miệt mài
Chiều rồi nắng nhẹ non đoài chênh vênh.
Ta như sương gío nhẹ tênh
Sương tan gió chạy lênh đênh trong chiều
Tối trời sương gió cô liêu
Một giây một phút, tan tiêu không còn
Ta là Chiếc lá mỏng dòn
Da nhăn tóc bạc có còn cái chi?
Hết nhựa khô cong còn gì
Lá khô về đất ta thì an tâm...
CH2