chiều chiều lại nhớ chiều chiều
CHIỀU CHIỀU VỘI NHỚ CHIỀU CHIỀU
Chiều chiều vội nhớ chiều chiều
Ai thả cánh diều bay chín tầng mây ?
Tiếc thay tan tác sợi dây
Trách móc nọ , này nhồn nhột ngoài tai
Chiều chiều nhìn áng mây bay
Áo em phơi bày mấy độ phong sương ?
Ngẩn ngơ với ngọn gió hường
Giấc ngủ bình thường đánh thức nông sâu
Chiều chiều rảnh rỗi thả câu
Dính vạn trái sầu hoảng hốt mở ra
Rõ ràng quỉ bắt ma tha
Dột nát đậm đà rẻ rúng thời gian
Chiều chiều thèm uống môi ngoan
Dạo nốt cung đàn ngày xửa , ngày xưa
Thương em tình khúc bốn mùa
Ngọn cỏ gió đùa đánh cắp giọt yêu
Chiều chiều thềm đá rong rêu
Nơi ấy không nhiều ít kẻ gièm pha
Bờ vai vốn dĩ nõn nà
Buông hết thật thà cho ải , cho ai ?
Chiều chiều chiếc bóng phôi phai
Lững thững ngáp dài giấu giếm sầu nghiêng
Một thời e ấp môi duyên
Dáng ngọc non mềm thả mộng vấn vương
Chiều chiều híp mắt ngậm thương
Mùi vị đời thường tô họa bức tranh
Vo tròn kỉ niệm ngày xanh
Câu chuyện ngọn ngành dấu hỏi nghìn năm ?
Ngày 12/11/2021
Ân Thiên ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 740 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|