rồi sẽ qua...
Rồi sẽ qua...
Tuy mình chẳng đẹp như người ta
Nhưng đầy những nét dòng họ nhà
Thân hình tóc tai không óng mượt
Đó là gen truyền từ Mẹ Cha...
Dẫu người đang khinh thường tôi
Còn tôi thanh thản, trên môi vẫn cười
Có kẻ đang bảo tôi lười
Nhưng tôi lại thấy một người vô duyên
Tham lam mà tưởng chính chuyên
Hám vị mà tưởng thâm uyên giao hòa
Miễn sao lướt sóng trèo qua
Vẫn không va chạm mới là lái hay
Thuyền mình, mình lái mình quay
Đừng quên buông lái, loay hoay dạy người
Ta nghèo dùng trí chèo bơi
Chính trực mới hướng tới nơi An hòa.
Chuyện gì rồi cũng đi qua
Thâm tình rớt mất như hoa mất mùi
Chẳng quan tâm, tránh bùi ngùi
Giải thích chăng nữa, chất bùi đã bay.
Chỉ cần Tâm hướng đường ngay
Chân bước sẽ vững, đôi tay chống chèo...
CH2