chiều biển vắng
Biến chiều nay vắng em buồn vô tả
Nắng nhạt nhòa vội vã khuất sau lưng
Bọt biển lăn tăn .. tan biến chẳng ngừng
Hải âu hỡi .. sao chẳng dừng .. bay mãi ?
Bước lang thang .. cát vươn mình mềm mại
Biển mênh mông chỉ còn lại riêng ta
Sóng dỗi hờn cuốn nỗi nhớ trôi xa
Cả chiếc bóng cũng bỏ ta đơn bước
Phủ ngập lòng lời thề non hẹn nước
Hồn bơ vơ đi ngược với thời gian
Về thuở xa tìm giây phút nồng nàn
Sợ ngăn cách tình tan thành cát bụi
Vần thơ nào khiến xui ta gần gũi ?
Khúc nhạc nào xua đuổi bóng cô đơn ?
Cho lòng vơi bao chua xót tủi hờn
Ru mộng đẹp chập chờn trong giấc ngủ
Niềm thương nhớ tràn lòng như nước lũ
Dĩ vãng xưa lai láng rủ nhau về
Nhớ nụ cười và ánh mắt si mê
Ôi nhớ quá ...
lòng tái tê trống vắng