Poem logo
Poem logo

dăm vần đường luật hoài hương

Tác giả: Pham Doanh
Lại đến tháng tư

Không đủ ngôn từ để nói lên
Niềm đau day dứt lẫn triền miên
Hai mươi lẻ mâ’y năm phiêu bạc
Bốn chục linh bao tuổi tráng niên
Bỏ lại đằng sau thời mộng đẹp
Trông về phía trước bóng tà nghiêng
Chỉ còn độ bốn, năm ngày nữa
Lại đến tháng tư, lại muốn điên.






Nhớ Sàigòn

Sàigòn nỗi nhớ nhói tâm can
Bỏ lại sau lưng tuổi mộng vàng
Phố cũ tường vôi dài tiếc nuối
Trường xưa mái ngói ngợp mênh mang
Dấu chân hài nhỏ hàng cây phượng
Quán nước dừa tươi gốc thụ bàng
Ta giận lũ người từ phía bắc
Để cho ta phải kiếp lang thang.






Lại đến tháng tư II

Có phải cùng chung một nỗi sầu
Con người, đất nước mãi xa nhau
Kẻ mất quê hương quên chẳng được
Người rời đất mẹ nhớ gì đâủ
Tháng tư năm ấy nhiều đầy ải
Thế kỷ vừa qua lắm khổ đau
Hăm mấy năm rồi còn tiếc hận
Bao nhiêu ước vọng đã chìm sâu.






Cỏ úa

Cỏ úa như lòng đã héo hon
Tình quê chưa vẹn, nghĩa chưa tròn
Ba mươi tháng bốn nhà tan nóc
Một chín bảy lăm nước cạn nguồn
Từ bắc giặc tràn qua chín ngõ
Trong nam dân chạy khắp mười phương
Bao năm lạc lõng cơn mê hoại
Biết đến khi nào ngộ cố hương .







Tháng Tư trời đã phụ con người

Thế mà lại đến tháng tư rồi
Thắp nén hương lòng lệ nhấp môi
Cờ đỏ, đỏ loang đầy phố xá
Sao vàng, vàng ô’i ngập khung trời
Cố đô nấc nghẹn vầng mây xám
Thủ phủ gục đầu nước mắt rơi
Hăm sáu năm nay còn tiếc hận
Tháng Tư trời đã phụ con người .








Còn tiếc còn thương

Mưa bụi giăng giăng kỷ niệm về
Chuyện tình năm cũ tựa cơn mê
Bốn năm Đại Học Đường chung lớp
Cùng khóa Nông Lâm Súc chọn đề
Em thích thực hành gây giống lúa
Anh vui thí nghiệm cất đường dê
Ai ngờ chưa kịp ra trường đã
Binh biến làm tan cả ước thề .







Hoài cảm

Trùng dương xanh thẳm ngút ngàn xa
Sóng bạc tràn dâng nỗi nhớ nhà
Hoài niệm quê cha hằng khắc khoải
Niềm thương đất mẹ khó phôi pha
Mênh mang ký ức tình dân tộc
Vang vọng tâm hồn điệu quốc ca
Mong đến khi màu cờ hết đỏ
Cho người lưu lạc được hồi gia .







Niềm đau vong quốc

Người lính Hải Quân mất nước rồi
Lòng đau nhìn sóng bạc trùng khơi
Quê hương phía trước mờ xa bóng
Chiến hữu quanh đây chợt vắng người
Huy hiệu ngỡ ngàng trên áo trắng
Khẩu Colt chua xót cổ tay lơi
Dưng dưng ánh mắt niềm thương hận
Vận nước vận mình chỉ thế thôi .

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm