củ khoai bị hà...
Củ khoai bị hà...
Mỗi người một bước chân đi
Một đầu để nghĩ, thế vì khác nhau
Trong dòng kẻ trước người sau
Bên nhau thực đấy, nhưng đâu cùng đèn
Ngọc ngà chìm xuống bùn đen
Chỉ vì sai hướng tính quen trọng tiền
Mặc đẹp tưởng đã là tiên
Có danh có vị, ngoan hiền biến đi...
Tự cao tự mãn hồi quy
Tưởng đâu mình đã nghĩ suy cao vời
Coi thường cuộc sống chơi vơi.
Mà không hiểu hết dòng đời ẩn linh
Hãy soi gương nhìn lại mình
Đừng tưởng tiền có mà khinh thường người
It tiền đâu phải trí vơi.
Nhiều tiền đâu phải cuộc chơi thắng hoài.
Tiền chỉ là vỏ bọc ngoài
Ruỗng tâm là lúc củ khoai bị hà...
CH2